14 - Dung Hợp - Ý nghĩa lá bài số XIV Temperance của Tarot Kiều

 


“Đã hay chàng nặng vì tình,
Trông hoa đèn chẳng thẹn mình lắm ru !
Từ rày khép cửa phòng thu,
Chẳng tu thì cũng như tu mới là !
Chàng dù nghĩ đến tình xa,
Đem tình cầm sắt đổi ra cầm cờ.
Nói chi kết tóc xe tơ,
Đã buồn cả ruột mà dơ cả đời !
Chàng rằng: Khéo nói nên lời,
Mà trong lẽ phải có người có ta !
Xưa nay trong đạo đàn bà,
Chữ trinh kia cũng có ba bảy đường,
Có khi biến có khi thường,
Có quyền nào phải một đường chấp kinh .
Như nàng lấy hiếu làm trinh,
Bụi nào cho đục được mình ấy vay?”

TỪ KHÓA
Chừng mực, Dung Hòa, Điều tiết, Sức khỏe, Kết hợp, Thỏa hiệp, Cân bằng.

Về công việc: Hãy lựa chọn giải pháp win-win hoặc “dĩ hòa vi quý“ cho các bên để đạt được sự cân bằng để tiến tới hợp tác lâu dài. Hoặc có thể vấn đề nằm ở thượng tầng, cách thức quản lý, người quản lý.

Về tình yêu: Tình cảm này cần thêm sự trao đổi, sự điều tiết để có sự hài hòa với các mối quan hệ xung quanh, góp phần giúp cho tình cảm của 2 bạn được bền lâu hơn.

Câu hỏi Có/Không?: Có.

------------------------------------------
BỐI CẢNH

Đoàn viên sau nhiều năm lưu lạc, Kiều đang cùng cả nhà vui vẻ bên bữa tiệc thì Vân mượn lúc “giả say” để nói đôi lời riêng tư. Trước kia lúc bán mình, Kiều buộc duyên Kim Trọng vào em. Tưởng rằng lúc đó là một đi không trở về. Chị em chúng ta “cũng là máu chảy ruột mềm chứ sao”. Thành thử, nâng đỡ nhau lúc khó khăn đã là gì. 

“Bây giờ gương vỡ lại lành”. Trọng là chồng em. Lời thề nguyền xưa dưới vầng trăng làm chứng, chị tính sao? Kiều lập tức hiểu ý, gạt đi. Cô nói: Ước hẹn quả có ước hẹn. Nhưng chị đã lưu lạc 15 năm rồi, thân này đã nhuốm bụi dơ. Hổ thẹn lắm! Thôi chuyện sao cứ để y đấy.

Nhưng Kim Trọng bấy giờ không hiểu. Chàng nói: Lưu lạc thì lưu lạc. Ước xưa là ước xưa. Vạn vật đổi dời nhưng xin liều giữ lấy lời. Với lại, ta nào có xem nàng đã phụ tình. Nàng nào đã thất trinh. Bởi xưa nay trong đạo đàn bà, chứ trinh kia cũng có ba bảy đường. Có khi biến có khi thường, có quyền nào chỉ một đường chấp kinh.
Kiều lại đáp: “Chữ trinh đáng giá ngàn vàng”. Thiếp nghĩ mình mà hổ, nào còn dám cưới chàng lần nào nữa.

"Xưa nay trong đạo đàn bà,
Chữ trinh kia cũng có ba bảy đường,
Có khi biến có khi thường,
Có quyền nào phải một đường chấp kinh .
Như nàng lấy hiếu làm trinh,
Bụi nào cho đục được mình ấy vay ?" C3120

Dẫu vậy, đám cưới vẫn diễn ra. Ông bà viên ngoại tâm lý vẫn muốn bù đắp cho con. Với họ, Kim – Kiều sánh duyên là một cái kết trọn vẹn. Kiều không thể từ chối. Vân không thể nói gì. Chuyện tưởng êm xuôi.

"Nghe chàng nói đã hết điều,
Hai thân thì cũng quyết theo một bài.
Hết lời khôn lẽ chối lời,
Cúi đầu nàng những vắn dài thở than." C3130

Nhưng hơn ai hết, Kiều hiểu cái đáng sợ của lòng người khi bị tổn thương là đến mức nào. Cô đã từng là kẻ thứ 3 trong một cuộc tình, giờ há lại muốn em gái mình vào trong tình cảnh đó. Bằng mọi cách, cô phải thuyết phục chàng Kim. Âu yếm thì âu yếm vành ngoài. Tuyệt đối không đi đến giao hoan, ân ái.

Đêm đó, cô kể nỗi mình, phân bua thẳng thừng. Rằng Kiều vẫn yêu Kim, mến Kim, nhưng mọi sự đã quá lứa lỡ thì. Hai người không thể đến với nhau nữa. Bằng như gắng gượng thì khác nào vớt hương dưới đất, bẻ hoa cuối mùa, thậm chí còn để thù không mắt “người ta” nữa. Người ta ấy chính là Vân.

Giây phút đó, cô chỉ mong Kim hiểu. Thật là chàng đã hiểu. Kim cũng yêu Kiều, mến Kiều. 15 năm qua, chàng tìm cô, bất kể mọi sự, kể cả khi bị vướng bận vào duyên với Thúy Vân. Động lực hẳn phải lớn lắm. Đến đây, Kim chỉ thốt lên. “Tình”. Kim tìm Kiều không vì sự ràng buộc của lời ước hẹn, của chút trăng hoa cho trọn vẹn đêm thề. Chàng tìm nàng là vì chữ "Tình". Một chữ như thế. Vỏn vẹn.

"Chừng xuân tơ liễu còn xanh,
Nghĩ rằng chưa thoát khỏi vành ái ân .
Gương trong chẳng chút bụi trần,
Một lời quyết hẳn muôn phần kính thêm!" C3174

Hơn ai hết, 15 năm trước, chỉ có mỗi chàng Kim hiểu được lòng nàng Kiều. Giờ đây sau 15 năm, cũng chính chàng Kim đã giúp nàng Kiều vẹn tình trọn tâm ý. “Tương tri dường ấy mới là tương tri”. Và hơn cả, Kim Trọng còn muôn phần kính trọng thêm với Kiều.

Thành thử, Kim đồng ý “Đem tình cầm sắt đổi ra cầm cờ”. Chúng ta - Kim Vân Kiều 3 người đều hạnh phúc. Tình chị em Thúy Kiều - Thúy Vân cũng được giữ, tình vợ chồng Kim Vân cũng được vẹn, tình tri âm tri kỷ của Kim Kiều cũng được bồi.

"Hai tình vẹn vẽ hòa hai,
Chẳng trong chăn gối cũng ngoài cầm thơ."

Dường như, đó chính là kịch bản đẹp nhất để khép lại “Đoạn trường tân thanh” – khúc ca của nỗi đau.


Đến lá số XXI - Thế Giới để xem đoạn kết hành trình của Kiều.

1 nhận xét: