“Triều đâu nổi tiếng đùng đùng,
Hỏi ra mới biết rằng sông Tiền đường.
Nhớ lời thần mộng rõ ràng,
Này thôi hết kiếp đoạn trường là đây !
Đạm Tiên nàng nhé có hay !
Hẹn ta thì đợi dưới này rước ta .
Dưới đèn sẵn bức tiên hoa,
Một thiên tuyệt bút gọi là để sau .
Cửa bồng vội mở rèm châu,
Trời cao sông rộng một màu bao la .
Rằng: Từ công hậu đãi ta,
Chút vì việc nước mà ra phụ lòng.
Giết chồng mà lại lấy chồng,
Mặt nào còn đứng ở trong cõi đời ?
Thôi thì một thác cho rồi,
Tấm lòng phó mặc trên trời dưới sông !”
TỪ KHÓA
Kết thúc một quá trình, Thay đổi, Loại bỏ, Tác động tuyệt đối, Dừng lại.
Về công việc: Dự án sắp kết thúc hoặc công việc có trục trặc, có khả năng bị tạm hoãn, tạm dừng để xem xét lại.
Về tình yêu: Đây là thời điểm mối quan hệ này nên tạm dừng, hoặc dự định của 2 bạn hiện tại nên tạm dừng, tạm hoãn lại để suy nghĩ. Nếu bạn đang bám lấy một mối quan hệ mà bạn chẳng vui vẻ gì, chỉ vì bạn không muốn đánh mất cảm giác đã quen thuộc, hay bởi vì bạn ghét phải một mình, thì nghĩa là bạn đang chẳng giúp gì cho mình hay người kia cả. Hãy nói chuyện thẳng thắn, nếu đối phương không muốn cũng không thể thay đổi hoặc bạn như vậy, thì có lẽ là đến lúc bỏ nó đi rồi. Nếu bạn đủ can đảm để rời bỏ vòng an toàn của mối quan hệ này, bạn sẽ tìm được một mối quan hệ khác tốt hơn nhiều.
Câu hỏi Có/Không?: Không hoặc nên tạm dừng, tạm hoãn.
------------------------------
BỐI CẢNH
Từ khi mang trong mình phức cảm bạc mệnh, Kiều luôn muốn nương tựa vào một đấng anh hùng tài tử nào đấy.
Nghiệt ngã thay! Càng nương tựa, Kiều càng bị lừa, càng rơi vào nhiều thảm kịch hơn. Thậm chí, có những kẻ Kiều còn chẳng tin, nhưng cũng vạn bất đắc dĩ mà làm liều.
Đầu tiên là Kim Trọng, sau tới Sở Khanh, rồi Thúc Sinh, Hoạn Thư, Giác Duyên, Từ Hải, và cuối cùng là Hồ Tôn Hiến. Trong số đó, có người yêu Kiều, cứu Kiều, lừa Kiều, hại Kiều, cho Kiều nương tựa uy linh, người vẽ ảo vọng. Dù là gì, Kiều vẫn đến đây. Sông Tiền Đường.
“Đạm Tiên nàng nhé có hay!
Hẹn ta thì đợi dưới này rước ta.”
15 năm trước, Kiều tự vẫn bất thành. Trong cơn mơ màng, Đạm Tiên hiện lên, cho hay Kiều chưa thể chết. Nghiệp xưa phải trả. Dù người muốn chết, trời nào đã cho. Đạm Tiên hẹn gặp lại tại sông Tiền Đường.
Từ sâu trong thâm tâm, Kiều luôn muốn tránh nơi này. Cô muốn sống. Sống thật đàng hoàng, ngay thẳng và bình yên. Thành thử dù lắm khi lưu lạc, không bị kiềm chế, Kiều vẫn chưa bao giờ chủ động tìm đến Tiền Đường. Giờ đây, duyên số đưa đẩy. Tiền Đường vẫy gọi Kiều. Nàng chấp nhận.
“Nhớ lời thần mộng rõ ràng,
Này thôi hết kiếp đoạn trường là đây!”
Cô không muốn nương tựa vào một ai nữa. Gã thổ quan kia hẳn sẽ sung sướng lắm khi được thưởng cho một người vợ đẹp. Cuộc sống với gã chưa hẳn đã tệ.
Nhưng không. Mệnh ta bạc. Phận ta mỏng. Đời ta lắm nỗi đoạn trường. Nương vào ai khác chắc gì đã khác.
Thôi thì thôi thế thì thôi. Kiều gieo mình xuống dòng nước dữ. Tự mình chấm dứt tất cả.
Thế là Kiều gieo mình xuống sông Tiền Đường y theo lời hẹn ước xưa kia với Đạm Tiên. Và kỹ nữ Đạm Tiên chính là tín niệm của Kiều. Nàng nhảy thẳng vào đó, đón nhận nó. Thế là:
“Đời người đến thế thì thôi,
Trong cơ âm cực dương hồi khốn hay.”
Có ai ngờ đâu, ngay khi Kiều chọn con đường chết, thì đã có những người âm thầm sắp xếp cứu Kiều, để đưa Kiều về chốn trần gian.
Xem lá số I Đạo Sư để biết người cứu Kiều là ai và làm như thế nào?
hoặc
Hoặc lá số XX Đạo Trời để biết Kiều thoát khỏi kiếp đoạn trường như thế nào?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét